Quyết định chia tây Nhật Bản và trở về Việt Nam chơi bóng có phải là cơ hội cuối cùng để Nguyễn Công Phượng cứu vãn sự nghiệp? Câu trả lời không hẳn là đơn giản. Điều đó còn phụ thuộc vào khát vọng thực sự của chân sút sinh năm 1995 trong phần còn lại của sự nghiệp. Rõ ràng Công Phượng có tố chất nhưng anh để tài năng thui chột trong gần 2 năm qua tại đất nước mặt trời mọc.
Hành trình không trọn vẹn
Gần đây, hai lần cái tên Công Phượng được nhắc đến không phải vì kết quả bóng đá hay thành tích trên sân cỏ, thay vào đó là những sự kiện bên ngoài bóng đá. Đầu tiên là việc Yokohama FC chính thức chấm dứt hợp đồng với anh vào ngày 14/9,. Trước đó nữa, vào tháng 6, Công Phượng xuất hiện trong vai trò đại diện cho một nhãn hiệu cà phê. Khi ấy, anh được đội bóng Nhật Bản giới thiệu như một ngôi sao quảng cáo hơn là cầu thủ.
Trong gần 2 năm gắn bó với Yokohama FC, Công Phượng xuất hiện với tần suất rất ít và cực kỳ mờ nhạt. Thậm chí, Công Phượng cho cảm giác anh “mất tích” ở Nhật Bản. Anh được đăng ký thi đấu đúng 5 trận nhưng không hề ra sân ở J1 League và J2 League – 2 giải đấu hàng đầu đất nước này. Cơ hội duy nhất đến ở giải đấu cúp (J.League Cup), nhưng tổng thời gian thi đấu của anh chưa đầy 90 phút.
Ngày Công Phượng rời Nhật Bản, nhiều người không khỏi tiếc nuối. Anh là đại diện cuối cùng của bóng đá Việt Nam thi đấu ở nước ngoài trong giai đoạn vừa qua. Tuy nhiên, như HLV Philippe Troussier nhận định, không thể nói Công Phượng thực sự “xuất ngoại”. Thực tế, anh dường như chỉ “lưu lạc”, gần như bị lãng quên ở Yokohama FC, và cũng mất hút khỏi đội tuyển Việt Nam suốt hơn một năm qua.
Công Phượng không phải là cầu thủ duy nhất gặp khó khi thi đấu ở nước ngoài. Kể từ năm 2016, nhiều tuyển thủ Việt Nam đã thử sức ở Hàn Quốc, Nhật Bản và thậm chí châu Âu. Nhưng ngoài Đặng Văn Lâm, không ai thực sự trụ lại quá một mùa giải và tìm được vị trí chính thức trong đội hình.
Công Phượng, cũng như những đồng đội cùng thế hệ, đều đã trải qua giai đoạn “xuất ngoại” với không ít hy vọng nhưng rồi lại quay trở về với nỗi thất vọng tột cùng. Nếu nhìn lại lịch sử, dấu ấn duy nhất của cầu thủ Việt Nam ở nước ngoài có lẽ chỉ là pha lập công từ chấm phạt đền của Lê Công Vinh vào lưới Vissel Kobe khi anh khoác áo Consadole Sapporo năm 2013.
Khi Công Phượng rời Nhật Bản lần đầu tiên năm 2017, người ta cho rằng anh còn trẻ và cần thêm thời gian. Đến khi anh rời Hàn Quốc (Incheon United) và Bỉ (Sint-Truidense), lý do lại là chọn sai bến đỗ. Nhưng giờ đây, ở tuổi 29, với lần thứ tư trở về từ nước ngoài mà không thành công, nhiều người đã hiểu rằng những thất bại đó không chỉ là do môi trường khắc nghiệt, mà có lẽ phần nào Công Phượng cũng không còn là chính mình như thời hoàng kim của sự nghiệp.
Tuy vậy theo nhiều ý kiến của các chuyên gia nhận định bóng đá, Công Phượng không phải là người đáng trách. Những gì anh đã làm được cho bóng đá Việt Nam không thể phủ nhận, nhưng có lẽ cầu thủ này đã không còn đủ động lực để phát triển sự nghiệp ở đấu trường quốc tế. Về nước lần này có thể là cách để Công Phượng tìm lại bản thân và cân nhắc những điều thực sự quan trọng đối với mình.
Thà muộn còn hơn không
Công Phượng được cho là đã nhận được lời đề nghị hậu hĩnh từ một đội bóng hạng Nhất, với mức lương đồn đoán lên đến 5 tỷ đồng/mùa. Đây không hẳn là bước lùi trong sự nghiệp của anh. Thực tế, hầu hết các tuyển thủ quốc gia hiện tại đều thi đấu ở V.League hoặc hạng Nhất.
Trong hai mùa giải gần nhất ở V.League, Công Phượng vẫn giữ được phong độ khá tốt. Anh ghi 6 bàn trong giai đoạn lượt đi của V.League 2020 khi khoác áo CLB TP.HCM và tiếp tục ghi 6 bàn sau 11 trận cho HAGL ở mùa giải 2021, giúp đội bóng phố núi tạm dẫn đầu bảng xếp hạng trước khi giải bị hoãn vì đại dịch.
Dù không thể trụ lại môi trường bóng đá nước ngoài, Công Phượng vẫn là một ngôi sao sáng trong nước. Quả thật trình độ của anh vẫn phù hợp, thậm chí chơi hay ở đấu trường V.League hoặc hạng Nhất. Nhưng điều quan trọng nhất là liệu Công Phượng còn muốn chơi bóng hay không.
Công Phượng đã có 3 lần xuất ngoại không thành công trước khi quyết định sang Nhật Bản ở tuổi 28, một độ tuổi mà cầu thủ cần thi đấu nhiều hơn là học hỏi. Nhiều người đã hoài nghi về quyết định này, cho rằng anh biết mình sẽ phải ngồi dự bị nhưng vẫn chấp nhận đến Yokohama FC vì những lý do ngoài chuyên môn. Giờ đây, khi trở lại Việt Nam, liệu Công Phượng có thực sự muốn tiếp tục chơi bóng hay anh đang tìm kiếm những giá trị khác?
Nếu Công Phượng vẫn giữ nguyên khát vọng chơi bóng như thời niên thiếu, anh sẽ luôn là cầu thủ đáng chú ý. Với phẩm chất ngôi sao và khả năng gây chú ý mỗi khi chạm bóng, Công Phượng vẫn có thể là người dẫn dắt đội bóng của mình đến những thành công mới. Chỉ có điều, tất cả phụ thuộc vào chính anh, và thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời.
Việc đánh giá giá trị của Công Phượng trên thị trường chuyển nhượng Việt Nam không phải là điều dễ dàng. Tuy nhiên, nếu các câu lạc bộ sẵn sàng đầu tư và chấp nhận mức giá cao, điều đó đơn giản chỉ là sự cân đối giữa việc “thuận mua vừa bán”.
Nguồn tin: Bongdako
Bài viết liên quan
Công Phượng và thực trạng bóng đá Việt Nam
Sự trở về của Công Phượng từ Nhật Bản đánh dấu một bước lùi không...